:: Quên mật khẩu? ::
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Các bạn nên dùng trình duyệt Firefox hoặc Chrome để xem Forum tốt hơn

Điểm Thi Cấp Liên Huynh


|

LỜI THƯƠNG CŨNG KHÓ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Fri Dec 16, 2011 8:29 pm
minhlong0012

Posts : 546

Points : 2264

Giới tính : Nam

Thanked : 59

Birthday : 19/12/1990

Join date : 15/07/2011

Age : 33

Đến từ : Huynh Đoàn Nam Hà

minhlong0012
LỜI THƯƠNG CŨNG KHÓ Rankde10

Cấp bậc :

Liên lạc

http://tnttvn.com/forum/

 
 

Thông tin thành viên
» Posts : 546
» Points : 2264
» Giới tính : Nam
» Thanked : 59
» Birthday : 19/12/1990
» Join date : 15/07/2011
» Age : 33
» Đến từ : Huynh Đoàn Nam Hà
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: LỜI THƯƠNG CŨNG KHÓ


LỜI THƯƠNG CŨNG KHÓ

Thay vì thực hiện một cuộc gọi, con trai nhắn: “Con đã bao giờ nói
rằng yêu mẹ chưa nhỉ? Chúc mừng sinh nhật mẹ, con yêu mẹ!”. Tin nhắn đi
rồi, chợt bần thần. Không phải vì lòng chưa đầy nên miệng chưa nói ra,
nhưng vì chưa bao giờ con biểu lộ với mẹ điều thiêng liêng, là tình cảm
chân thành, trên cửa miệng. Ba mươi tuổi, có đôi khi còn thấy “ghen”
với em gái út vì nó luôn biểu lộ một cách đơn sơ những gì muốn thể hiện.
Em có thể ôm mẹ, có thể hôn lên má mẹ, có thể ngồi lọt thỏm vào lòng
mẹ,… Những điều ấy, con trai mẹ đã không thể thực hiện, dù rất muốn.

Con trai mẹ ngoài 30 rồi. Tam thập nhi lập. Con đã có thể là vòng tay
cho người khác ngả vào. Con đã là chỗ dựa cho cả người dưng. Con đã bắt
đầu sự nghiệp một cách vững vàng. Con đã…

… chỉ có việc được thể hiện tình cảm với mẹ, con trai còn ngọng nghịu. Ngọng nghịu hơn cả khi lần đầu ôm người dưng vào lòng.

Sao thế nhỉ?

Chúng ta đã đi dọc thời gian, với những khó khăn của thời cuộc. Đi
qua thời lắt lay trong vùng kinh tế mới, lất lay với thực phẩm chính là
bo bo, là bắp hầm, là khoai lang,… chúng ta đã quen với sự tất bật của
tất cả các thành viên trong gia đình, nhất là mẹ – một công chức y tế
ăn lương chính phủ – tất bật không kể giờ giấc trong các thôn xóm, bản
làng người Thượng. Chúng ta đi dọc thời gian với trọn vẹn lý tưởng phân
chia công tác cụ thể cho mọi người, của một thể chế chính trị. Thói
quen, công việc và cả quan điểm vùng nông thôn không để chúng ta có thời
gian để biểu lộ cảm xúc. Biểu lộ cảm xúc là một thứ xa xỉ phẩm, thuộc
cách thức tiểu tư sản. Là uỷ mị.

Đã có lần, trong bữa cơm gia đình, ôn lại một thời đã sống, con trai
bảo: “Con luôn ngả nón chào phục tất cả những người mẹ Việt Nam, vì sự
quảng đại trong tình yêu, với xã hội, nhất là với gia đình!”. Con trai
nói về các cô em đang bận bịu với đám trẻ con lăng lăng lít xít. Nói về
mẹ. Nói về những người xoay tròn với cuộc sống, với công việc và hàng tỉ
việc không tên nơi góc nhà, với đám trẻ...

Mẹ cũng chẳng bao giờ nói rằng yêu chúng con. Nhưng con đã nức nở
khóc khi có lần mơ màng trong cơn sốt, thấy mẹ rơm rớm nước mắt lo
lắng, ngồi cạnh giường bệnh chăm chút từng lượt khăn ướt lau mặt, lau
ngực, lau chân, lau tay,… cho con. Con đã thao thức bao đêm trước khi
quyết định bắt đầu cuộc sống gắn kết với người dưng. Nhớ những khi mẹ lo
lắng đôn đáo lo chuyện ăn chuyện học cho mấy anh em. Nhớ những khi từng
đứa trong anh em con hớn hở ngày tốt nghiệp, có mẹ rạng rỡ bên cạnh.
Nhớ những khi thất nghiệp, chạy về bòn mót những đồng bạc cắc củm của bà
mẹ quê công chức,…

Con trai chưa từng biểu hiện bằng lời nói, về tình cảm của mình, dành cho mẹ. Mẹ cũng thế.

… chỉ là, hôm qua đọc lại đoạn thơ của Thanh Nguyên, nhớ về người cha quá cố, chợt thất thần.

Nhưng còn em dè, con trai không thể thực hiện một cuộc gọi, như việc
hàng ngày vẫn thực hiện, với mẹ, với khoảng cách hơn 300 km…

“Mẹ cũng yêu con!”. Hồi chuông báo tin nhắn mới nhận. Và số của mẹ.

Mẹ cũng không bắt đầu việc biểu lộ cảm xúc bằng lời nói.

Nhưng con trai thấy hạnh phúc.

Chắc mẹ cũng thế!
Sưu Tầm.

minhlong0012



LỜI THƯƠNG CŨNG KHÓ Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Nội dung ẩn đi

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất